Khi mẹ nói rằng con không thể nói với mẹ như thế vì mẹ là mẹ của con, có vẻ như con cảm thấy mẹ không xứng đáng nhận được sự tôn trọng đó. Điều đó khiến mẹ bất ngờ nhận ra, có thể con chưa nhận thức được tại sao con phải tôn trọng mẹ. Nên mẹ nghĩ mình cần dành thời gian giải thích.
Mẹ đã mang bầu con 42 tuần. Con ra muộn. Trong một tuần liền ngày nào nơi dạ con của mẹ cũng co bóp. Ba tháng cuối cùng mẹ không thể ngủ tử tế, còn ba tháng đầu tiên thì vô cùng mệt mỏi. Giữa lúc đó thì thân hình cứ mập dần lên, mẹ chẳng còn cơ hội nào diện bikini nữa.
Nhưng mẹ không quan tâm, mẹ có con rồi mà.
Mẹ đã trải qua cơn lâm bồn mà không dùng thuốc giảm đau vì muốn con chào đời một cách tự nhiên nhất – vì lợi ích của con. Khi con được sinh ra, mẹ đã bảo bà đỡ để dây rốn nối con với mẹ càng lâu càng tốt để con có thể nhận được tất cả những tế bào gốc quý giá.
Tất cả không thoải mái chút nào, nhưng mẹ không quan tâm vì mẹ muốn con khỏe mạnh.
Nhưng mẹ không quan tâm, mẹ có con rồi mà. Ảnh: minh họa |
Mẹ rời bệnh viện ngay trong ngày vì anh trai con đang ở nhà và mẹ cũng cần phải chăm sóc cho anh nữa. Thế rồi sau đó mẹ bước vào giai đoạn mà mọi ông bố bà mẹ trải qua đều hiểu – hàng tháng mất ngủ. Giữa mỗi đêm con khóc, mẹ dậy và cho con bú với bầu ngực căng tức như muốn nổ tung.
Mẹ không ngại vì biết cho con bú sẽ tốt hơn cho con.
Khi con được ba tuần tuổi, mẹ và con có một tuần “dính lấy nhau cao độ” vì con bị nhiễm một loại virus không rõ nguyên nhân. Mẹ phải nghe tiếng con gào thét khi họ chọc dò dịch tủy, nhìn con nằm đó yếu ớt, nhợt nhạt và nhỏ bé, không dám chợp mắt, sợ có chuyện gì sẽ xảy đến với con.
Rồi con đã hồi phục và lớn lên. Trong mỗi giai đoạn cuộc đời con, mẹ đều ở cạnh. Mẹ giúp con học cách ngồi, cách đi, rồi ăn những đồ ăn cứng. Mẹ dành hàng giờ làm các loại thức ăn nghiền vì nghĩ nó sẽ tốt cho con. Mẹ lau sàn khi con hất chúng đi. Mẹdạy con cách dùng “bô”, rồi cách dùng toilet (một việc vui vẻ nhỉ) và dành hàng năm trời giặt những chiếc quần mà con quyết định dùng để “tè” vào.
Chẳng sao cả, mẹ đang được nhìn con lớn lên từng ngày cơ mà.
Mẹ sẽ cắt những tờ giấy đánh vần của con và giấu từ ngữ khắp nhà để khiến việc học chữ trở nên vui hơn. Mẹ nghe con chơi guitar (và bắt con chơi) dù mẹ có trăm công ngàn việc khác phải lo. Mẹ cố gắng giúp con mỗi mùa thi bằng việc khuyến khích con ôn bài và ra câu đố cho con. Mẹ giúp con đặt mục tiêu và cố gắng giúp con hiểu mình cần làm gì nếu mọi thứ không đi đúng hướng. Dù vì thế con có thể mất bình tĩnh với mẹ.
Mẹ không giận vì mẹ muốn con được hưởng một sự giáo dục tốt và phát triển khả năng giải quyết vấn đề.
Mẹ vẫn thường hay cãi nhau với con về chuyện vệ sinh răng miệng, ăn rau quả, cách cư xử khi ngồi ăn cùng mọi người, dọn dẹp các thứ sau khi con dùng, ngủ đúng giờ và đối xử tốt với anh trai con. Mẹ đặt ra những quy tắc những trò chơi và phim không hợp tuổi, cắt bớt thời gian bên cái màn hình của con và thường kéo con ra ngoài dù con có dùng dằng chống lại. Lúc đó bỏ cuộc đối với mẹ dễ hơn nhiều.
Nhưng mẹ không bỏ cuộc vì mẹ muốn con phát triển thành một người mạnh khỏe và hoàn thiện.
Mẹ đã dành gần như mọi Chủ nhật trong suốt 7 năm qua để đến các trận bóng đá hoặc bóng bầu dục, cổ vũ con và anh trai con khi hai đứa chơi những môn thể thao mà mình thích.
Mẹ không thấy phiền vì mẹ muốn con có cơ hội tìm thấy thứ thuộc về mình.
Mẹ từ bỏ làm một công việc toàn thời gian – một công việc có thể cho mẹ thu nhập cao gấp ba hiện giờ, để có thể ở bên con sau khi tan trường và vào kì nghỉ, dù những lúc đó con không muốn ở cùng mẹ.Vừa làm việc vừa chăm con là một điều rất khó khăn và cô đơn, đôi khi vì thế mà con còn tức giận với mẹ nữa.
Mẹ không sao vì điều đó nghĩa là mẹ được ở đó với con.
Mẹ đã làm những điều này, 24 giờ một ngày, 7 ngày một tuần, 365 ngày một năm, suốt 10 năm qua. Rất nhiều việc giống nhau, lặp đi lặp lại, và nhiều việc ngốc nghếch.
Mẹ không quan tâm vì mẹ đã sinh ra con – mẹ đã muốn có con và giờ mẹ muốn điều tốt nhất dành cho con.
Mẹ không mong muốn con cảm thấy có lỗi gì về tất cả những điều mẹ đã làm. Mẹ đã có niềm vui đặc biệt nhất khi có con là con trai của mẹ. Tất cả điều đó đều là tự nguyện. Mẹ chỉ muốn con biết mọi điều mẹ làm, đều vì những gì tốt nhất cho con, từ tận đáy lòng.
Nên khi mẹ bảo con không được nói với mẹ bằng cách đó và hãy tôn trọng mẹ, thì lí do là thế đấy. Không phải là những gì mẹ đã làm. Mà là những gì mẹ muốn dành cho con xứng đáng nhận được sự tôn trọng. Đừng quên nhé.
Mẹ yêu con.
Mẹ
Theo Phunutoday
Đăng nhận xét