Latest Post

Bạn có bao giờ suy nghĩ xem gia đình mình nên dùng mỡ lợn hay dầu thực vật để chế biến món ăn!

Trong ngày thường, các bạn nữ không bao giờ dám nhúng đũa vào vào bất cứ thứ gì có mỡ vì sợ mất eo, các bà mẹ nuôi con thì lọc bằng hết mỡ chỉ cho chúng ăn vì sợ khó tiêu, dễ gây béo. Dường như bây giờ người ta sợ mỡ.
có nên dùng mỡ lợn
Hiện nay, nhiều gia đình lựa chọn dầu ăn để sử dụng thay vì mỡ lợn.
Nhiều người quan niệm ăn nhiều mỡ sẽ dễ mắc bệnh gan nhiễm mỡ, béo phì, xơ vữa động mạnh... nên đã dùng dầu trở thành nguyên liệu chính để chế biến các món xào, rán... Tuy nhiên, điều này chưa thực sự chính xác.
Mỡ lợn có chất béo no 39%, chất béo không no một nối đôi 41,8%, chất béo không no nhiều nối đôi là 4% tương đương như mỡ gà,vịt, ngỗng.
Trong 100g mỡ lợn có109mg cholesterol thì trong các loại mỡ gà, vịt ngỗng cũng có từ 95 - 102mg. Cholesterol thừa mới gây hại (khuyến cáo ăn dưới 300mg/ngày), còn bình thường thì cholesterol rất cần cho cơ thể. Mỗi ngày thường ăn khoảng 45g chất béo thì chỉ được ăn một phần ba là chất mỡ (15g) thì làm gì có cholesterol thừa mà không ăn mỡ có khi lại thiếu cholesterol là khác!
Mỡ lợn có độ chảy không cao, dùng rán hay xào đều tiện vì khi rán hay xào ở nhiệt độ chảy không cao thì sẽ ít bị phân hủy thành chất độc, giữ nguyên mùi vị của thức ăn. Trong nhà nên có một ít mỡ lợn để rán.
Nhiều người quan niệm ăn nhiều mỡ sẽ dễ mắc bệnh gan nhiễm mỡ, béo phì, xơ vữa động mạnh... nên đã dùng dầu trở thành nguyên liệu chính để chế biến các món xào, rán...
Chính thói quen sử dụng dầu ăn thường xuyên đã vô tình gây hại cho cơ thể vì trong mỡ động vật có nhiều chất cholesterol cần thiết cho cấu trúc tế bào, đặc biệt là tế bào thần kinh. Hơn nữa, các acid béo no trong mỡ nếu được sử dụng ở mức độ vừa phải sẽ có tác dụng làm bền vững các mao mạch máu, bảo vệ hệ tuần hoàn của cơ thể, dự phòng các xuất huyết não.  Mỡ tham gia tạo nên màng tế bào thần kinh, tham gia vào một số men chuyển hóa trong cơ thể và đặc biệt là nội tiết tố sinh dục, tuyến thượng thận... nên trẻ đang tuổi lớn và người ở tuổi trung niên nên ăn thịt, cá có thêm một chút mỡ. 
Nếu chỉ dùng dầu ăn mà không dùng mỡ thì chức năng này trong cơ thể sẽ bị suy yếu. Vì vậy, cần phải kết hợp sử dụng cả dầu ăn và mỡ. Đặc biệt là đối với trẻ nhỏ. Chế độ ăn hợp lý là nên có 1/3 chất béo trong khẩu phần ăn có nguồn gốc từ thịt mỡ, thịt nạc, bơ, mỡ; Còn lại 2/3 chất béo nên có từ cá, dầu ăn hay các hạt như vừng, lạc...
Khi dùng dầu ăn, cần dùng đúng mới có lợi cho sức khỏe, acid béo không no dễ bị phân hủy ở nhiệt độ cao. Vì thế, không dùng dầu ăn chiên đi chiên lại nhiều lần (các loại bánh cháo quẩy, bánh tiêu, bánh quai vạc, mì gói màu vàng đậm thường chiên trong dầu tái sử dụng nhiều lần) vì vừa không tốt cho sức khỏe, vừa có nguy cơ gây bệnh ung thư.
Theo Khỏe và Đẹp


Con người ta đến một giai đoạn nào đó sẽ có những vấn để hay kiến thức cần quan tâm nhất định. Trước đây, tôi nghĩ có những kiến thức hay nhận thức nào đó mình không cần tìm hiểu trước mà đến tuổi đó qua những cách tự nhiên mình sẽ hiểu được. Chính vì suy nghĩ như vậy, dù hơn ba mươi tuổi nhưng vốn kiến thức về gia đình, chăm sóc con cái hay nuôi dạy con cái tôi không có khái niệm hay kiến thức gì nhiều, khi cần thêm kiến thức gì tôi mới bắt đầu tìm hiểu.
Tôi kết hôn đã lâu, tôi dự định có con từ ba năm nay nhưng đến nay tôi vẫn chưa có em bé. Và vào giai đoạn này, thật tự nhiên tôi quan tâm nhiều đến vần đề gia đình, mang thai, sinh con, nuôi dạy con cái. Đôi lúc tôi hay cười thầm vì những những suy nghĩ của mình. Tôi hóng những câu chuyện của bạn tôi, tôi lắng nghe những kinh nghiệm sinh con và nuôi dạy con cái của bạn tôi, khi hóng những chuyện như thế tôi cũng không hình dung được là như thế nào, và tất nhiên với mỗi tình huống, những câu chuyện của bạn tôi thì tôi không đưa ra được kinh nghiệm gì để góp ý vô những câu chuyện đó; mà tôi chỉ nghĩ ngợi bằng cảm tính, bằng cảm năng nếu là tôi thì tôi sẽ không như vậy, nếu là tôi, tôi sẽ không như thế.
Bạn tôi, phần lớn đã làm mẹ, và chúng nó chia sẻ rất nhiều về gia đình, về con cái, và trong đó tôi là người lắng nghe, lắng nghe nhiều cũng tốt mà. Rồi, tôi cũng bắt chước bạn tham gia vào các diễn đàn gia đình, trẻ thơ…Tôi có một người bạn, đã làm mẹ của hai đứa con rồi, bạn đang viết bài cho các dự án sản phẩm gia đình. Tôi nói bạn tôi, tôi có thể tham gia viết bài cho các dự án bạn nhận được không, nhưng bạn tôi nói tôi chưa sinh con và chưa chăm con chắc chưa có đủ cảm nhận hay kinh nghiệm tốt để viết được bài hay. Nhưng bạn cũng đưa cho tôi viết thử bài yêu cầu của một công ty sản xuất đồ chơi cho em bé, viết về nội dung “cách chọn đồ chơi cho bé”.
Với đề bài này, tôi thật sự loay hoay không biết viết như thế nào, vì chủ đề này cần phải có trải nghiệm. Thế là, tôi lang thang thang trên các trang mạng tìm kiếm, đọc rất nhiều và nhận ra được có rất nhiều bài viết rất hay và có rất nhiều cách rất hay để chọn đồ chơi cho con trẻ. Vậy, kinh nghiệm chọn đồ chơi cho con trẻ đối với người chưa có con như tôi là như thế nào? Tôi đâu đã có kinh nghiệm, nên biết đâu được chọn đồ chơi nào là tốt nhất cho con? Thôi thì, tôi tưởng tượng ra kinh nghiệm của tôi vậy, kinh nghiệm của tôi là không phải trải nghiệm thực tế mà chính khả năng cảm nhận từ sự mong mỏi sớm được làm mẹ của mình. Nếu như là tôi, tôi suy nghĩ sẽ áp dụng những cách như thể để chọn đồ chơi cho con tôi sau này.
Tôi đã đọc thấy phương châm của một của một doanh nghiêp sản xuất đồ chơi như sau: Nếu như sữa và thức ăn mang đến cho trẻ những dưỡng chất cần thiết để phát triển thể chất từ bên trong thì đồ chơi là những tương tác, kích thích không thể thiếu từ bên ngoài để trẻ phát triển tối ưu tư duy và trí tuệ. Thực vậy, đồ chơi nó cũng quan trọng giống như sữa và thức ăn cho bé vậy, đều là dưỡng chất, một thứ là dưỡng chất phát triển thể chất, một thứ là dưỡng chất phát triển trí tuệ. Vậy ba mẹ nên chọn dưỡng chất nào phù hợp cho con đây?
Nếu là tôi, tôi sẽ chọn đồ chơi – dưỡng chất tâm hồn và trí tuệ cho con của tôi theo cách sau đây:

Một

Tất nhiên tôi phải chọn những loại đồ chơi phải đảm bảo vệ sinh, an toàn cho trẻ nhỏ; phù hợp với tính cách, sở thích; và quan trọng là phù hợp từng giai đoạn phát triển và khả năng của con trẻ. Nên chọn đồ chơi không quá tầm tư duy của bé vì nếu như mình nghĩ con mình thông minh, và muốn cho trẻ chơi những đồ chơi đòi hỏi nhiều tư duy hơn, điều này có thể gây áp lực lên trẻ. Do đó hãy để trẻ được chơi với nhịp phát triển tự nhiên theo đúng lứa tuổi của mình. Đồ chơi lý tưởng là phải kích thích trí tò mò, khả năng điều khiển nhưng không làm trẻ bị hẫng do quá khó hay quá lạ.

Hai

Dù trong trường hợp kinh tế gia đình tôi có khá giả đi chăng nữa, tôi sẽ không chọn mua những thứ đồ chơi qua đắt tiền. Những món đồ chơi quá đắt tiền chưa hẳn sẽ tốt cho bé, mà có khi làm sinh ra tính ích kỷ không chia sẻ đồ chơi với bạn khi bé được sở hữu món đồ chơi quá đẹp và tinh xảo. Mà tôi sẽ cố gắng tìm hiểu và tự làm cho bé những món đồ chơi từ đơn giản nhất cho đến phức tạp, và sau đó sẽ hướng dẫn cho bé tập làm những món đồ chơi đó. Vì chính việc này có thể sẽ rèn cho bé một số tính cách cũng như kỹ năng tốt như: khéo léo, kiên nhẫn, sáng tạo, hứng thú, khám phá…

Ba

Tôi sẽ không mua nhiều đồ chơi cho bé, tôi đã đọc đâu đó có ý kiến cho rằng: khi có ít đồ chơi bé sẽ tự miệt mài chơi cùng những món đồ chơi cũ đó, ngày này qua ngày khác, tự nghĩ ra cách bày ra một trò chơi mới với những món đồ cũ của mình, khi quá buồn chán với việc chơi mãi những đồ chơi cũ, bé lại càng nghĩ thêm nhiều cách chơi mới, tất nhiên lúc đó sẽ có những kiến thức ấy ngấm vào trí óc bé một cách vô cùng tự nhiên. Nói chung, không mua quá nhiều đồ chơi cho con, càng ít đồ chơi, bé sẽ càng phát huy được khả năng sáng tạo, trí tưởng tượng, khả năng bắt chước của trẻ cũng vì thế mà rất linh hoạt. Ngoài ra, việc có ít đồ chơi giúp cho bé có thời gian tập trung vào những việc khác, biết phát triển khả năng giao tiếp của bản thân: ra ngoài sân chơi đùa với chúng bạn hàng xóm, quẩn quanh bên mẹ, chuyện trò, …

Bốn

Khi quan sát bé chơi những món đồ chơi, tôi sẽ chú ý đến việc bé say sưa những loại đồ chơi về chủ đề gì, cùng với mong muốn tương lai tôi hướng bé theo nghề nghiệp lĩnh vực gì tôi sẽ chỉ chuyên chọn những món đồ chơi liên quan đến lĩnh vực đó để bé khám phá sâu hơn và tạo ra niềm say mê với lĩnh vực đó. Hướng nghiệp cho con qua việc chọn đồ chơi cho con từ nhỏ? Tôi có lý tưởng hóa không nhỉ? Nhưng mà cứ thử đi, biết đâu sau này con mình thành công với nghề nghiệp mà mình đã ngấm ngầm hướng cho con qua những món đồ chơi suốt thời thơ ấu?

Năm

Ba mẹ nên là món đồ chơi quý giá và lâu dài nhất của con. Người ta nói: Trẻ con là những kẻ bắt chước bẩm sinh hành động giống như cha mẹ mình bất chấp mọi nỗ lực để dạy chúng cách xử thế. Cha mẹ cũng giống như một loại dưỡng chất để hình thành và nuôi dưỡng tâm hồn và trí tuệ cho con cái vậy; trẻ nhỏ thường không nhớ mình vì vật chất mình cho chúng mà vì tình cảm mình dành cho chúng. Cha mẹ là món đồ chơi tinh xảo nhất, trí tuệ nhất vì là món đồ chơi có chứa tình cảm, món đồ chơi điều chỉnh được hành vi và cảm xúc của con trẻ. Hãy dành thật nhiều thời gian bên con, và hãy là quà tặng đơn giản và quý báu nhất của con trẻ.

Tìm hiểu thêm: 

Các trò chơi luyện tập lực ngón tay cho bé
Những lưu ý khi chọn mua đồ chơi cho bé
Lựa chọn đồ chơi an toàn cho bé
Bí quyết chọn đồ chơi trẻ em an toàn cho bé
Lưu ý khi mua đồ chơi cho trẻ

Cách chọn đồ chơi thông minh cho trẻ

Theo Ohay

“Nếu hôn nhân là nấm mồ chôn tình yêu, thà “mồ yên mả đẹp” còn hơn “chết phơi thây” ngoài đường”

Dĩ nhiên, đấy chỉ là câu nói đùa vui của nhiều người. Những ngẫm lại cũng chẳng sại, người ta sinh ra, lớn lên, còn gì tuyệt vời hơn việc có một người để kết hôn, để yêu thương, để ràng buộc nhau, như vậy sẽ hạnh phúc hơn nhiều kẻ cứ mãi vất vưởng, tự do trong sự cô đơn và chẳng có một người bên mình để mà bực bội và ca thán.
Khi yêu và khi đã kết hôn là 2 chuyện hoàn toàn khác nhau. Lúc yêu người ta ngọt ngào bao nhiêu, lãng mạn bao nhiêu thì khi cưới nhau về người ta càng phải thực tế bấy nhiêu. Đấy là điều hiển nhiên, khi yêu họa chăng 1 tuần gặp nhau đôi 3 lần, cả chàng và nàng đều trau chuốt sao cho mình đẹp đẽ nhất trong mắt đối phương, nhưng đến khi kết hôn rồi, ngày nào cũng chạm mặt nhau, bao thói hư tật xấu cũng cứ thế mà phô bày. Rồi va chạm, cãi nhau… Than ôi! Lời hay ý đẹp dịu dàng từ thuở yêu nhau đâu mất cả rồi.
Có ông chồng than thở, trước yêu nhau cô ấy hiền dịu lắm, ăn nói nhỏ nhẹ, chẳng cáu giận bao giờ, thế mà kết hôn về nhiều khi cảm tưởng cô ấy ăn nói như mấy bà bán thịt, bán cá ngoài chợ vậy. Rồi có bà vợ ca cẩm, ngày trước hẹn hò, đến gặp mình là quần âu, giày Tây bóng lộn, thế mà cưới về chưa đầy 1 tháng, thấy chồng là chúa lôi thôi, luộm thuộm, quần áo mặc rồi cứ thế cuộn tròn trong tủ, đi đâu cũng quần ngố, tông Lào, chán chả buồn nói.
Ngày mới yêu nhau, chàng lãng mạn là thế, lễ Tết hay ngày kỷ niệm chẳng lúc nào quên tặng hoa, quà cáp, rồi đưa nàng đi chơi, nói những lời có cánh khiến nàng cứ bồng bềnh trong hạnh phúc. Ấy vậy mà kết hôn rồi, chẳng phát biểu thẳng thừng “ Vợ chồng rồi, quà cáp làm gì nữa, ngày xưa ít được gặp nhau thì còn đi chơi, giờ thấy nhau cả ngày rồi, ở nhà, tối thích thì xem bóng với anh”, nàng tức ứa máu mắt mà chàng thì cứ hề hề như không.
Mô tả ảnh.
Nhiều người vỡ mộng khi bước vào hôn nhân (Ảnh minh họa)
Rồi chuyện ôm hôn, lúc mới yêu mới ngọt ngào làm sao, chàng lúc nào cũng dịu dàng, hơi thở thì thơm tho, trong túi chàng lúc nào cũng để sẵn phong kẹo cao su. Vậy mà lúc lấy nhau về, hiếm lắm mới hôn vợ được một lần, nhưng chàng cũng chả buồn để tâm mình vừa ăn gì, uống gì. Bia rượu, thuốc lá, thức ăn tạo thành mùi hỗn hợp khiến nàng phát ngất. Chàng hôn mà nàng chỉ mong nhanh nhanh lên còn thở, thế này thà không hôn còn hơn. Nụ hôn cứ thế trở nên nhạt nhẽo dần, đến một lúc nào đấy, cả hai chợt giật mình tự hỏi “Bao lâu rồi vợ chồng mình chẳng hôn nhau?”
Vợ chồng – hôn nhân luôn là chủ đề không bao giờ cũ trong đời sống hiện đại ngày nay. Đã có biết bao câu chuyện bi hài xảy ra xoay quanh chủ đề này. Thế nhưng, điều quan trọng là cả chàng và nàng khi chấp nhận bước chân vào hôn nhân là đồng nghĩa với việc phải biết chấp nhận, tha thứ, thích nghi. Khi đã kết hôn, “cái tôi” càng bé thì gia đình càng hạnh phúc. Lời yêu thì ai cũng có thể nói, nhưng hành động cho lời yêu ấy thì chỉ có vợ chồng mới có thể làm vì nhau. Một người chấp nhận mọi thói hư, tật xấu của bạn, nguyện cùng bạn đi suốt cả hành trình chẳng phải tốt hơn rất nhiều so với một người chỉ yêu bạn trên một quãng đường chỉ toàn màu hồng rồi mất hút hay sao?
Suy cho cùng, tình yêu dù có chuyển hóa thành dạng gì thì bản chất vẫn cứ là yêu thương. Và nếu hôn nhân là nấm mồ của tình yêu thì chí ít rằng, 2 người ấy vẫn chung sống trong nấm mồ của “tình yêu”, như vậy chẳng tốt hơn nhiều so với việc tình yêu mồ côi chẳng có chỗ dung thân hay sao?
Theo Phunutoday

Người cha tuổi cao sức yếu nên khi ăn toàn đánh rơi đồ ăn xuống áo quần. Thực khách trong nhà hàng đều nhìn người cha bằng ánh mắt dè bỉu, riêng người con vẫn bình thản.


Cây có gốc mới nở ngành sanh ngọn,
nước có nguốn mới bể rộng sông sâu,
người ta có gốc từ đâu,
có cha có mẹ rồi sau có mình.”
- Ca dao
"Đạo làm con phải hiếu kính với cha mẹ, khi tuổi già phải sớm khuya phụng dưỡng, không được thiếu thốn, cũng không được bắt buộc cha mẹ làm việc khó nhọc mới cấp cho ăn uống."
- Trích Lê Triều Hình luật

"Bài học cho mọi người con, hy vọng cho mọi người cha"

Một người đàn ông đưa người cha già của mình đến nhà hàng ăn bữa tối. Người cha tuổi đã cao, sức đã yếu, nên khi ăn, toàn đánh rơi thức ăn xuống áo, quần. Thực khách trong nhà hàng ai nấy đều nhìn người cha bằng ánh mắt dè bỉu, chỉ riêng người con trai vẫn bình thản.
Sau khi ăn xong, người con - không xấu hổ chút nào - lặng lẽ đưa người cha vào toilet, giúp cha lau đi những vụn thức ăn còn vương trên quần áo, tẩy sạch các vết bẩn, chải lại tóc và chỉnh lại kính cho cha. Khi hai cha con từ toilet bước ra, mọi người trong nhà hàng sững sờ nhìn họ, phần vì ngạc nhiên, phần vì xấu hổ.
Bài học cho mọi người con, hy vọng cho mọi người cha
Theo Nho giáo, Hiếu là gốc của Đức. Phận làm con phải hiếu thuận với cha mẹ.
Lúc này, một ông lão trong số thực khách gọi người con trai lại và hỏi: “Này chàng trai, hình như cậu đã quên mất điều gì?Thanh toán hóa đơn xong, hai cha con chuẩn bị ra về.
Người con trai trả lời: “Thưa ngài, không ạ.
Ông lão đáp lại: “Đúng vậy mà. Cậu đã để lại bài học cho mọi người con trai và hy vọng cho mọi người cha.”
Cả nhà hàng im phăng phắc.
Lời bình:
Con người sống trên đời không thể thiếu những mối quan hệ, mà trong đó mối quan hệ gần gũi, thiêng liêng nhất là với cha mẹ. “Công cha như núi thái sơn - nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra” - cha mẹ chẳng tiếc công sức nuôi dạy chúng ta nên người, cả đời tận tụy. Phận làm con chúng ta phải nỗ lực báo đáp tình cảm ấy. 
Nói xa hơn, nỗi lòng cha mẹ phải đến khi chính chúng ta làm cha mẹ mới có thể thấu hiểu. Nếu muốn con cái sau này tôn trọng mình, ta cũng cần đối xử với cha mẹ đúng như thế.

Nói tới những loại binh khí lợi hại nhất trong võ thuật, không thể bỏ qua Katana, thanh kiếm được người Nhật Bản nâng lên thành một tác phẩm nghệ thuật.

Lúc rèn phải hoàn toàn tối
Có ba điều quyết định cho chất lượng của một lưỡi kiếm: hình dáng, cấu trúc bề mặt của lưỡi kiếm và hamon, đường chia cắt giữa lưỡi kiếm và sống kiếm. Cấu trúc biểu hiện người thợ rèn đã làm việc ra sao, đã gấp thép lại như thế nào. Bậc thầy Matsuba chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể cho biết một lưỡi kiếm thuộc về nghệ nhân rèn nào và thời kỳ nào.
Đường hamon hình thành trong quá trình rèn. Người thợ rèn bọc lưỡi kiếm bằng một hỗn hợp đất sét được pha trộn theo công thức bí mật. Ông ép hình dáng của hamon ở phần lưỡi kiếm vào lớp đất sét còn ướt. Khi lớp đất sét khô, lưỡi kiếm được đốt nóng trong phòng rèn không có ánh sáng. Chỉ có màu sắc của lửa tiết lộ cho nghệ nhân rèn biết được nhiệt độ cần thiết – một trong những khoảnh khắc khó khăn nhất và quyết định then chốt trong toàn bộ quá trình rèn. Khi đạt đến nhiệt độ cần thiết, nghệ nhân nhúng lưỡi kiếm vào bể nước, phần vỏ đất sét mỏng ở lưỡi kiếm nguội đi nhanh hơn, tôi lưỡi kiếm tối ưu. Đất sét ở phần còn lại dầy hơn, vì thế mà thép ở đó nguội đi chậm hơn, vẫn còn mềm dẻo hơn.
kiem-phunutoday-vn
Kiếm Katana
Một phần của văn hóa Nhật
Một thời gian dài, nghệ thuật rèn kiếm katana đã suýt bị lãng quên. Khi các samurai bị tước đoạt quyền lực và đặc quyền mang kiếm của họ bị phá vỡ, việc này cũng ảnh hưởng trầm trọng đến các lò rèn. “Thời đó chúng tôi đã đánh mất một phần của văn hóa”, ông Matsuba nói. “Vì văn hóa samurai là văn hóa Nhật.”
Và chính ngay các thanh kiếm suýt tí nữa cũng bị đánh mất: Sau Thế chiến 2, quân đội Mỹ ra lệnh hủy tất cả vũ khí – trong đó có cả các thanh kiếm katana cổ xưa quý giá. May mắn là người ta đã có thể làm cho tổng chỉ huy Tướng MacArthur thay đổi ý kiến. Các thanh kiếm samurai được giữ lại nhưng phải khai báo. Từ đó, mỗi một thanh kiếm vừa rèn xong phải được đăng ký.
National Graphics, trong chương trình Fight Science, đã đánh giá kiếm Nhật là vũ khí tuyệt vời nhất khi so sánh với kiếm thường, hay đao, côn, gậy,…
Kiếm "xịn" cho chiến đấu, kiếm gỗ cho thể thao
Những kỹ thuật chiến đấu về kiếm dài Nhật Bản (katana) được tổng hợp trong môn Iaido, môn võ cổ truyền được người Nhật Bản đặc biệt coi trọng, xuất hiện thời kỳ đầu khi katana mới được sáng tạo ra.
Môn võ này được bắt nguồn từ thời chiến tranh Trung Cổ Nhật Bản (Sengoku-jidai, thế kỷ 14 đến thế kỷ 17).
Thời kỳ đó, an ninh rất là bấp bênh nên các võ sĩ (samurai hay bushi) thường luôn đeo một thanh katana trên người.
Trải qua hàng thế kỷ, khởi nguồn từ nguyên tắc bí truyền nhưng đến nay, môn Iaido được phát triển và bành trướng mạnh mẽ tại Nhật Bản và toàn thế giới và phát triển với nhiều hệ phái khác nhau.
Ban đầu ở môn võ Iaido, các võ sĩ thường sử dụng một cây katana thật để thi đấu.
Tuy nhiên do tính chất nguy hiểm nên môn phái này phát triển nhiều hệ phái trong đó các võ sĩ sử dụng kiếm giả hoặc kiếm gỗ để thay thế cho thanh kiếm katana nguyên bản truyền thống.
Có thể kể tới môn Kendo (kiếm đạo), được phát triển thành môn võ thuật đánh kiếm hiện đại, nhưng võ sĩ sử dụng kiếm tre (gọi là shinai).
Khi Kendo mới được thành lập, rất nhiều võ sĩ đã tranh cãi quanh việc dùng kiếm thật hay kiếm tre.
Trong khi những người “bảo thủ”, muốn giữ nguyên những giá trị truyền thống thì nghiêng về giải pháp thứ nhất (dùng kiếm thật), trong khi những người cách tân, muốn Kendo phát triển thành môn thể thao hiện đại lại nghiêng về giải pháp thứ 2 (dùng kiếm tre).
kiem-phunutoday-vn
Võ sĩ sử dụng kiếm gỗ thay cho Katana truyền thống.
Về sau, kiếm tre được sử dụng là chủ yếu còn kiếm katana truyền thống chỉ thường xuất hiện trong các nghi lễ hoặc một số bài quyền biểu diễn.
Hoặc ở trong môn Aikido cũng có kỹ thuật đấu kiếm nhưng võ sĩ sử dụng kiếm được làm từ gỗ (được gọi là Bokken, thay thế cho katana).
Việc sử dụng kiếm gỗ hoặc tre thay thế cho katana được rèn bằng rất nhiều loại thép bắt nguồn từ nhiều nguyên nhân.
Trong đó một phần vì giá thành để có được một chiếc katana chất lượng là rất đắt đỏ (lên tới hàng chục ngàn thậm chí hàng trăm ngàn đô la), cộng với việc tập luyện loại binh khí này là quá nguy hiểm, rất dễ gây rủi ro cho các kiếm sĩ.
Về sau trong các hoạt động thể thao, mặc dù sử dụng kiếm gỗ nhưng các VĐV vẫn bắt buộc trang bị các dụng cụ hỗ trợ tập luyện như: giáp che ngực, mũ che đầu, găng tay bảo vệ... để tránh tai nạn xảy ra.
Để phát triển hệ thống kiếm thuật, Liên Đoàn Kiếm Đạo Nhật Bản (Zen Nippon Kendo Renmei – ZNKR) đã khai triển ra một trường phái mới tên là Seitei-Iai gồm có 12 bài quyền (Kata).
Những bài quyền này được mô tả rất chi tiết trong những tài liệu chính thức của ZNKR, và được một hội đồng võ sư cập nhật nếu xét thấy cần thiết.
Như là số bài kiếm, khởi thủy là 10 bài, được tăng lên 12 bài kể từ năm 2001.
Người Nhật đặc biệt thích Kiếm đạo cũng như Nhu đạo (judo), vì thế môn này có khoảng hai triệu môn sinh.
Cũng như Nhu Đạo, kiếm đạo là một trong chương trình giáo dục học đường và thường được luyện tập như một hoạt động ngoại khóa.
Liên đoàn Kiếm đạo quốc tế được thành lập năm 1970 và hiện có khoảng 8 triệu người luyện tập kiếm đạo ngoài Nhật Bản.
Katana – loại kiếm nguy hiểm nhất thế giới
Tại sao một thanh Katana lại đắt đỏ và có sức sát thương cao như vậy? Bởi chúng được sinh ra trong chiến đấu và là vũ khí của những chiến binh hàng đầu.
Khi xưa với những samurai thượng hạng, katana được coi là có sức mạnh có thể chém gục đối thủ chỉ với một nhát.
Đặc điểm của thanh katana là khá dài nhưng có bản khá nhỏ, hơi cong, một lưỡi, giúp võ sĩ có thể rút kiếm ra khỏi vỏ và chém chỉ trong một động tác.
kiem-phunutoday-vn
Katana được coi là một trong những vũ khí hoàn hảo nhất.
Đây là lợi thế lớn của katana so với các loại kiếm khác trong các trận chiến thời cổ.
So với trường kiếm của phương Tây, katana nhẹ hơn, ngắn hơn nhưng lại có lợi thế nhờ độ bền, sắc bén và ưu thế tốc độ.
Những thanh katana được rèn đủ tiêu chuẩn còn có khả năng chém đứt thân cây cỡ trung bình, những thanh sắt, một thanh kiếm thông thường hay có thể chém thủng áo giáp.
Khi xưa, katana thường đi đôi với một thanh kiếm ngắn hơn, hoặc cực ngắn, gọi là đoản đao.
Bộ đôi đó gọi là Đại-Tiểu. Trong khi katana thường dùng để chém trong tác chiến thì kiếm ngắn để đâm khi đến gần đối phương.
Đôi khi thanh ngắn được dùng để mổ bụng tự sát (một kỹ thuật tự sát của samurai, mang tên seppuku).
Katana có chuôi dài đủ để người sử dụng dùng hai bàn tay nắm chặt. Kiểu dáng thon mảnh khiến võ sĩ sử dụng katana lâu bị mỏi và ít bị rơi binh khí so với các loại kiếm phương Tây.
Thường khi tập katana, các võ sĩ tập sẽ được huấn luyện nhiều kỹ thuật phức tạp như rút kiếm và xuất chiêu cùng trong một chuỗi động tác.
Đòn tấn công đầu tiên thường nhắm vào những vị trí cực hiểm trên cơ thể đối phương như thái dương hoặc mắt...sau đó mới đến các bộ phận khác.
Các kỹ thuật gồm có những đòn sát thủ công, thủ, phản, biến. Sau đó, là kỹ thuật “rẩy” máu (chiburi) và tra kiếm vào bao (noto)…
Theo một số thư tịch cổ để lại từ thế kỷ 15 - 17 trên toàn nước Nhật có khoảng 600 trường phái kiếm thuật, chưa kể đến các môn võ thuật khác.
Hiện tại, vẫn có nhiều người tập luyện với thanh katana thật nhưng không phải để thi đấu đối kháng mà chỉ thiên về biểu diễn.
Một ví dụ khá điển hình là vị samurai thời hiện đại Isao Machii – người lập nhiều kỷ lục Guinness với thanh katana, trong đó ấn tượng nhất là màn chém đôi viên đạn đang bay.
Biểu tượng của đẳng cấp
Thanh kiếm katana đã là biểu tượng đẳng cấp của hiệp sĩ Nhật. Chỉ những samurai mới được phép mang chúng – gần 1000 năm liền chỉ với một thời gian gián đoạn ngắn, cho đến khi Nhật hoàng thu lại đặc quyền này năm 1867 và qua đó tước quyền lực của họ.
Ông Matsuba chỉ tự rèn lưỡi kiếm. Làm cán kiếm, vành chắn và vỏ kiếm lại là các nghệ thuật riêng biệt. Và ngay lưỡi kiếm sau khi rèn vẫn còn chưa hoàn thành, vẫn còn phải được mài bóng bằng tay 2 tuần liền với đá mài có độ mịn khác nhau.
Đặt một thanh kiếm cũ cạnh thanh kiếm vừa được ông Matsuba rèn, một người không chuyên không thể nhận ra được khoảng thời gian nhiều thế kỷ trên lưỡi kiếm. Dường như thời gian không hề đóng một vai trò nào ở những thanh kiếm này. Chúng đã được rèn để trở thành những vật hoàn hảo.
Một thanh kiếm katana mới do ông Matsuba rèn có giá tròn 18.000 euro. Giá kiếm tuân theo những quy luật khác với các vật thể nghệ thuật khác. Một thanh kiếm cổ có thể rẻ hơn một thanh kiếm mới. Ở đây thời gian cũng không còn quan trọng. Quyết định giá cả của một thanh kiếm là nghệ thuật rèn tốt hay kém chứ không phải độ tuổi. Nếu người thợ rèn một thanh kiếm không tốt cách đây 500 năm thì thời đó nó không có giá trị gì cả – và ngày nay cũng không. Một đường rạn nứt duy nhất có thể làm cho thanh kiếm trở thành vô giá trị. Katana hiện giờ là những vật sưu tập được ưa chuộng. Thêm vào đó là đắt tiền. “Tôi còn nhớ có một thanh kiếm katana năm 1845, có giá khoảng 500.000 euro”, ông Karl-Heinz Peuker nói, một người sưu tầm và mua bán kiếm samurai, cũ cũng như mới.
Theo Phunutoday

Sức Khỏe

[Suc-khoe][fbig1]

Làm Đẹp

[Lam-dep][fbig2]

Làm Mẹ

[Lam-me][column1]

Ẩm Thực

[Am-thuc][column2]

Khám Phá

[Kham-pha][hot]

Thời Trang

[Thoi-trang][gallery1]

Author Name

{picture#YOUR_PROFILE_PICTURE_URL} YOUR_PROFILE_DESCRIPTION {facebook#YOUR_SOCIAL_PROFILE_URL} {twitter#YOUR_SOCIAL_PROFILE_URL} {google#YOUR_SOCIAL_PROFILE_URL} {pinterest#YOUR_SOCIAL_PROFILE_URL} {youtube#YOUR_SOCIAL_PROFILE_URL} {instagram#YOUR_SOCIAL_PROFILE_URL}

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.